View Full Version : Đằng sau sự thông thái của bạn!
Kevin Hoang
19-10-2007, 12:42 AM
Ngày trước, các sư ông thường có một thói quen thích hành hương từ tăng viện này đến tăng viện khác với mục đích tầm sư học đạo. Các sư thầy thường tiếp đãi học trò của mình bằng chè xanh.
Trong đám các sư sãi trẻ có một chàng thanh niên thông minh khác người và nổi tiếng khắp vùng nhờ kiến thức uyên thâm, trí tuệ minh mẫn.
Có một lần anh chàng thanh niên trẻ tuổi này đến viếng một ngôi chùa nổi tiếng ở Nhật bản. Sư trụ trì của ngôi chùa này là một người uyên bác, thông thái. Chàng thanh niên rất kính phục con người thông thái đó và khẩn nài xin được làm đồ đệ cho sư thầy.
Người ta dẫn chàng vào vấn an sư thầy. Họ chào hỏi nhau theo đúng thủ tục nhà chùa rồi sau đó ngồi vào bàn bắt đầu cuộc đàm đạo.
Chàng thanh niên kể cho sư thầy nghe về những cuộc hành trình của mình, về những điều mà người ta đã dạy cho anh, về khả năng bất khả chiến bại của anh ta trong các buổi đàm đạo với các sư thầy với mục đích đi tìm chân lý. Đó là một câu chuyên thú vị. Sư thầy chăm chú nghe anh ta kể và đôi lúc cũng không giấu nổi sự thán phục về trí tuệ của anh chàng trẻ tuổi này.
Sau khi chú tiểu mang bộ đồ ấm chén đến, sư thầy bắt đầu rót trà đãi khách.
“Con rất muốn được ở lại ngôi chùa này để làm đồ đệ cho sư thầy”, - chàng thanh niên trẻ tuổi nói. Rồi bỗng nhiên anh ta kêu lên thất thanh và đứng bật dậy khỏi ghế - ly trà nóng bỏng tràn đầy đã chảy xuống đùi anh ta!
Sư thầy vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục rót trà vào chiếc ly đã đầy tràn của chàng thanh niên trẻ tuổi. Ly trà cứ thế tràn ra ngoài, chảy xuống bàn, xuống sàn nhà, xuống tấm thảm làm bằng mành sáo.
“Bạch thầy, thầy đang làm cái gì đấy ạ? - anh chàng trẻ tuổi ngạc nhiên kêu lên. – Sư thầy đã làm con bỏng hết rồi, thầy dừng lại ngay đi, ly trà đã tràn đầy hết rồi!”
“Anh đi đi, anh chàng trẻ tuổi ạ, - sư thầy nói. – Ta chẳng còn gì để truyền đạt lại cho con nữa, ly trà của con đã tràn đầy rồi! Nó tràn đầy bằng sự thông thái cũng như sự ngu dốt của con. Con hãy đến đây khi ly trà của con chưa có một thứ nước gì trong đó, chỉ có lúc đó con mới hiểu được những gì ta cần truyền đạt lại cho con”.
Bạn đang nghĩ gì vậy? Một câu chuyện thật thú vị và rất thâm thúy phải không bạn?
nguyen190887
19-10-2007, 02:12 AM
Đọc 3 lần, ngẫm nghĩ, cảm thấy câu chuyện rất hay, rất có ý nghĩa nhưng ko thể dùng chính xác một từ ngữ nào để diễn tả suy nghĩ của mình :)
tranthangdang
19-10-2007, 10:43 AM
(=D)> Đọc bài này mình cảm thấy thâm thuý. Hy vọng cộng đồng C Việt sẽ có nhiều bài hay hơn.
Thân!
tuyetlong
19-10-2007, 11:04 AM
câu chuyện thú vị lắm!
Achivement
19-10-2007, 12:32 PM
Mình đọc mà không hiểu gì cả,nói thật.Bạn có thể giải thích thêm không.Thân.
findmenow
19-10-2007, 01:07 PM
Đọc lần đầu tiên, mình cảm thấy ngay được sự thông minh của "chàng sư" trẻ tuổi. Đọc đến lần thứ 2, mình thấy sự điềm đạm của sư thầy trụ trì, đọc lần thứ 3 mình còn nhận ra trong chàng trai, ngoài sự thông thái về trí tuệ còn có những nông nổi của tuổi trẻ. Đọc lần thứ 4, có lẽ mình đã nhận ra bài học mà câu chuyện đem lại. Mình cảm giác như sư thầy trụ trì muốn chàng trai thôi tự xem trọng bản thân một cách thái quá. Muốn chàng trai cố gắng hơn nữa. Và trên hết cả, sự thông thái của trí tuệ luôn phải đi liền với một trái tim thông thái. Tất cả là ở trong tâm. Mô phật !
Những cái chàng trai trẻ phải học là "Hãy nhìn lại bản thân mình"
vdbnlc2005
19-10-2007, 01:53 PM
Bài viết này đúng là thâm thúy thật!!! Có thể hiểu được theo nhiều nghĩa, nhiều con đường, đứng từ phía của chàng trai trẻ ta có thể thấy được sự điểm tỉnh cũng như sự thông thái, thâm thúy của trụ trì, còn khi ta đứng ở vị trí của trụ trì thì ta lại có thể thấy được sự uyên thâm của chàng trai, thêm vào đó ta còn cảm nhận được một phần gì đó sự nể trọng, ái ngại của trụ trì. Còn khi ta đặt mình là người thứ 3 thì thôi!!! Ăc ặc!!! Thật kính phục, kính phúc! Thiện tai thiện tai!!!
Alviss
19-10-2007, 05:39 PM
Cố gắng để có :"Một trái tim nóng và một cái đầu lạnh ^^"
luongtuanbn
19-10-2007, 07:57 PM
Càng đọc,suy nghĩ lại càng thấy chuyện thật hay.Thâm thúy lắm.Cảm ơn nha.
hieubm
19-10-2007, 09:11 PM
Mình hiểu chuyện này như sau : "Anh chàng này đến vì học thì ít mà vì khoe khoang thì nhiều. Vì thế anh ta chỉ nên học khi anh ta thực sự biết mình kém hiểu biết"
tienlbhoc
19-10-2007, 09:26 PM
nhiều người giỏi cũng khoe chứ (như tui đây chẳng hạn :D), việc tự đánh giá cao mình sẽ làm hạn chế sự pt tài năng) , đó là lý do vì sao chỉ có 20% số người đạt thành công trong công việc là những người có trí tuệ vượt trội , con số này một phần do ít người vượt trội nhưng phần lớn là do như trên . Mình thấy một người quản lý biết giữ những người giỏi hơn mình mới là người thực sự giỏi , còn người thông minh kiểu tự kiêu, giao việc không thèm làm thì sẽ bị đá đít đuổi đi ngay
xNTIAx
19-10-2007, 09:31 PM
Thật ra anh ta rất giỏi đấy chứ, sư phụ kia cũng phải thán phục cơ mà. Nhưng bài học ở đây là Càng Giỏi Thì Càng Nên Khiêm Tốn.
noname.cpp
19-10-2007, 10:25 PM
Cũng có thể đấy chỉ là cách đuổi khéo của sư thầy thay vì nói toạc ra rằng : "So với con ta còn kém lắm".(:-)??
xNTIAx
19-10-2007, 10:44 PM
1 ý kiến rất hay, mình cũng từng nghĩ như vậy.
Cho nên mình thấy câu chuyện này diễn đạt ko hay lắm vì khiến nhiều người hiểu theo nhiều hướng khác nhau.
Theo mình nghĩ 1 câu chuyện hay là câu chuyện ko dễ hiểu ngay mà phải suy ngẫm nhưng cũng ko để người khác hiểu nhầm ý nghĩa câu chuyện :D
pa_ven
20-10-2007, 09:09 AM
Hay, hay lắm!
Hãy trở thành người ít hiểu biết trước những người chúng ta muốn học hỏi ở họ, và bất cứ ai ta gặp họ đều có điểm hơn ta hãy học hỏi điểm hơn đó từ họ.
Em chỉ dám bình luận cho khí thế thôi!.
luhingheu
20-10-2007, 12:25 PM
Biển học là vô tận, sự hiểu biết của mình chỉ là giọt nước.
Sự thông thái là một ly trà, thì hiểu biết của mình không là gì cả trong ly ấy.
:D
hailoc12
20-10-2007, 01:27 PM
Sau một hồi tìm kiếm em tìm được tiêu đề của bài này là "Không nên biết những điều chưa biết"
RanhCon97
20-10-2007, 04:34 PM
Tóm lại chúng ta còn phải học nhiều, Những gì chúng ta biết so với cái bao la của sự sống thì chả là cái quái gì.
Phải học thôi chứ ko thì ngày càng bị ngu và lạc hậu với xã hội mất.
Tớ đi học bài đây.
spacetime
20-10-2007, 08:05 PM
Điều này đúng với tâm lý con người ta. Một ly nước đầy thì rót nữa sẽ tràn. Cái đầu chúng ta cũng thế. Nếu chúng ta nghĩ chúng ta đã đạt đến đỉnh cao rồi thì sẽ không tiếp thu được gì nữa.
Tôi không biết tôi đã học điều này ở đâu nhưng người ta nói rằng " kiến thức như những cơn sóng của biển" vậy. Nó cứ tràn vào bờ liên tục. Bạn có thấy biển bao giờ không có những cơn sóng đánh vào bờ không? Không lớn thì cũng nhỏ, những cơn sóng cứ liên tục-liên tục vào bờ.
Cái tai hại nhất là văn hóa chúng ta có định kiến thăng tiến theo cấp bậc. Điều này khiến cho cái đầu logic chúng ta nhầm tưởng rằng sẽ có bậc cao nhất.Còn kiến thức thông thái không có cấp bậc nào hết. Nó như những cơn sóng vậy. Nó vô tận.
Định kiến xã hội chúng ta còn tai hại hơn là nó chỉ công nhận giá trị tri thức của một con người khi xã hội đó công nhận người đó có tri thức. Chẳng hạn như người nào đó học đại học là người có tri thức. Và thế là nó suy ngược lại một cái rất logic những người không có học Đh là không có tri thức. Cái suy luận này đúng đối với định kiến của chính nó.
Bạn đưa ra một nhận xét về cái gì thì nó chỉ đúng với cái nhìn của bạn. Dĩ nhiên nó có thể không đúng với nhận xét một người khác. Ví dụ đơn giản mà bạn dễ thấy là bạn có một bức tường. Bạn ở bên này và một người bạn khác ở bên kia bức tường. Bạn nói bức tường có màu xanh. Trong khi người bạn kia lại nói bức tường màu đỏ. Lý do là mỗi chúng ta chỉ thấy được một mặt của bức tường trong khi hai mặt bức tường được sơn hai màu xanh đỏ khác nhau. Đinh kiến cũng thế. Nó chỉ có thể đúng trong khuôn khổ xã hội. Nhưng nó sẽ không đúng với sự thông thái.
Hì. Định kiến luôn luôn là định kiến. Không một nhà khoa học nào dám khẳng định định luật vạn vật hấp dẫn Newton là chân lý, là đỉnh cao cả. Cũng không ai dám nói thuyết tương đối là chân lý không bị lật đổ. Chỉ có những kẻ thiếu hiểu biết mới có những định kiến về tri thức.
thangtran
21-10-2007, 11:18 PM
Một khi bạn đã tập trung, trong đầu bạn chỉ có 1 suy nghĩ là phải cố gắng thì ắt hẳn bạn sẽ không đủ thời gian để kiêu ngạo hay chứng tỏ mình là con người khiêm tốn, và đơn giản hơn nữa đó là câu nói của người tôi yêu: "ta không thể lấy lại những gì trong quá khứ, cũng không thể biết trước được tương lai, hãy sống tốt cho hiện tại, vi hiện tại mới là chính mình"
nguyen han
22-10-2007, 12:56 AM
theo tôi câu chuyện không hấp dẫn lắm, cũng không khó hiểu lắm nhưng có một điều câu chuyện đã đánh thức một góc chìm trong mỗi con người mà thường ngày ít ai để ý đến. thanks
BlueKnife
22-10-2007, 08:38 AM
cùng một câu chuyện nhưng tùy theo cách hiểu của mỗi người, tùy theo cách mà họ ứng nghiệm vào cuộc sống của chính mình, chúng ta lại thấy được những ý nghĩa khác nhau...ai có thể khẳng định được đâu là ý nghĩa thực của câu chuyện, đâu là lời kết luận hay nhất, chính xác nhất, dù đó là lời của tác giả...
Tuy nhiên dám nói ra suy nghĩ của mình, ko sợ nó sai, ko sợ nó ko hay, ko văn hoa so với người khác...cũng đã là hơn người rồi...
tớ rất khâm phục các bạn...mặc dù thực lòng mà nói thì tớ chưa thấy một lời giải thik nào là thuyết phục nhất...
...có lẽ tớ sẽ suy nghĩ thêm về một vài chi tiết mà hình như mọi người đã bỏ qua...
doanca009
22-10-2007, 10:17 AM
chuyện của bạn hay lắm , rất nhân văn...:D
nambnh
23-10-2007, 12:15 AM
Một câu chuyện hay. Mình nghĩ phải đọc nhiều lần mới có thể hiểu được hết ý nghĩa của câu chuyện.Thanks.
x2831987
23-10-2007, 05:11 PM
không biết câu chuyện này của ai mà hay thật , nói thiệt đọc lần đầu không hiểu , xong thấy anh em khen qua nên đọc lại mới thấy hay, có vẻ tôi cần phải học hỏi thêm nhiều
ha buu loc
23-10-2007, 07:11 PM
Thật vậy! em cũng thấy được sự thông minh của sư trụ trì.Đúng là anh thanh niên rất là thông thái nhưng anh ấy ỷ lại vào sự thông thái của mình.Anh đâu biết được sự thông thái ấy không thể chứa đựng hết sự từng trãi cũng như kinh nghiệm của sư trụ trì,nên sư không nhận nữa.Bài rất hay và thâm thúy lắm.
Hellangles123
25-10-2007, 07:41 PM
càng đọc càng thấy nhiều chân lý, sự học thật rộng lớn!!!
abc123
25-10-2007, 08:00 PM
Chỉ đọc 1 lần thi k thể hiểu được hết nhưng nếu đọc đi đọc lai và ngẫm nghĩ sâu thì mới thấy được bài viết này thật tuyệt.Mong rằng cộng đồng C việt sẽ ngày càng có nhiều bài viết hay như thế này@_@
chienbinhhuyenthoai
29-10-2007, 09:39 PM
(:-)? câu chuyện thật tuyệt vời?
đúng là" sự khiêm tốn chẳng bao giờ là thừa cả"
o câu chuyện này mình thấy sư thầy quả là một con người thông thái va đầy khiêm tốn , va nhất là rất biết cách dạy người khác nữa chứ0:)
con chàng trai quá ư là tự kiêu tự đắc, đã đi học hỏi rồi còn ra vẻ ta đây giỏi giang thì làm gì ai dạy anh ta nữa chứ.):)T
ý nghĩa câu chuyện thật tuyệt, cốc nươc tri thức cua anh ta đã quá " tràn đầy" như thế thì lam sao co thể chứa đựng đươc nữa ma truyền đạt cơ chứ(:-)?
Yoh.Sakai
31-10-2007, 08:31 PM
Cho tui ý kiến với!
Cám ơn bạn về câu chuyện rất ý nghĩa, nhưng mình tự hỏi trong kho tàng truyện cổ Việt Nam có rất nhiều câu chuyện dạy làm người sao ta không dùng mà dùng chi một câu chuyện của Nhật Bản??? Như thế có tràn ly không???
Kevin Hoang
31-10-2007, 11:12 PM
Cám ơn bạn về câu chuyện rất ý nghĩa, nhưng mình tự hỏi trong kho tàng truyện cổ Việt Nam có rất nhiều câu chuyện dạy làm người sao ta không dùng mà dùng chi một câu chuyện của Nhật Bản??? Như thế có tràn ly không???
Đài, báo, Tivi, trong mỗi con người chúng ta, ... luôn nói rằng "Việt Nam phải sánh vai với các cường quốc năm châu". Vậy muốn sánh với họ trước hết phải học các điều hay cơ bản nhất ở đất nước họ, con người họ đã.
"Không thể có kết quả mới với lối tư duy cũ và cách làm cũ".
"Vấn đề không phải là ở chỗ đọc thấy hay, đọc thấy hấp dẫn hay đọc sướng tai mà vấn đề cần bàn là ở tính hiệu quả của việc áp dụng nó".
Câu chuyện này là một câu chuyện được phiên dịch ra nhiều thứ tiếng và là câu chuyện rất được tầng lớp thượng lưu quan tâm.
Gửi cho bạn đang đọc bài viết này: Nếu bạn cảm thấy diễn đàn này, những bài viết trong diễn đàn này, những câu chuyện đơn giản mà Dr gửi lên trong diễn đàn này; không có hứng thú hay ý nghĩa đối với bạn thì lời khuyên tốt nhất cho bạn là: Bạn vui lòng không nên đọc nó và bạn càng không nên hiểu nó một cách sơ sài. Xin cảm ơn bạn rất nhiều!
Yoh.Sakai
14-11-2007, 08:37 PM
Uhm
Học cái này để sánh vai với các cường quốc năm châu!!! Ha ha ha!!!
Tôi lấy ví dụ cho bạn xem thử đúng hay sai!
Lịch sử của Việt Nam với 4000 dựng nước giữ nước với bao nhiêu chiến công mà thế giới cũng nể sợ.VD: quân dân nhà Trần đánh bại đội quân Nguyên Mông trong khi đội quân hùng mạnh này đã chiếm hơn nửa châu Âu. Trận chiến điện biên phủ chấn động địa cầu.... Thế thì tại sao mỗi năm thi ĐH môn Lịch Sử điểm lại thấp đến thế!!!
=>Sử, truyện nước mình cũng không biết mà cũng bày trò tìm hiểu sử truyện của thế giới! Tôi nghĩ bạn nên đưa Lịch Sử Việt Nam lên còn hay hơn đó.
Tôi nghĩ đây không phải là cách tư duy cũ hay mới! Cái điều quan trọng ở đây là phải biết học cái cần thiết! Học cái thứ này mà đòi sánh vai với các cường quốc năm châu!! Giống nằm mơ quá!!!
Còn quên nữa! Ở nước nào không biết! Ở Việt Nam không phân biệt thượng lưu, trung lưu, hạ lưu!!!
Xinhtrai
03-12-2007, 05:21 PM
bài viết thật thâm túy .
Bể học mênh mông , Quay đầu là bờ
hailoc12
03-12-2007, 09:56 PM
Lâu lắm không vào diễn đàn, thấy mục này vẫn còn hoạt động nên em vào bàn luận thêm chút.
Thực ra, từ lần đầu đọc câu chuyện này em đã cảm thấy không thích nó vì hình thức không hấp dẫn, nội dung truyền tải không rõ ràng.
Sau khi tìm trên google thì được biết tiêu đề của nó là "Không nên biết những điều chưa biết ". Không biết do vô tình hay cố ý mà DR đã
đánh rơi mất tiêu đề quan trọng.
1) Giải thích
Tiêu đề mà em tìm được tỏ ra khá phù hợp với nội dung câu chuyện:
- “Anh đi đi, anh chàng trẻ tuổi ạ, - sư thầy nói. – Ta chẳng còn gì để truyền đạt lại cho con nữa, ly trà của con đã tràn đầy rồi! Nó tràn đầy
bằng sự thông thái cũng như sự ngu dốt của con. Con hãy đến đây khi ly trà của con chưa có một thứ nước gì trong đó, chỉ có lúc đó con
mới hiểu được những gì ta cần truyền đạt lại cho con" Giải thích nghĩa đen: do trong cốc của anh ta đã có đầy trà nên trà đổ thêm sẽ trào
hết ra ngoài; Giải thích nghĩa bóng: trà dùng để chỉ những chân lý, những kiến thức thông thái, muốn tiếp thu được kiến thức mới thì phải
loại bỏ những kiến thức đã có trước đó, phải học trong trạng thái " chưa biết gì ". Giải thích thô thiển hơn, chính những kiến thức cũ,
những điều đã biết trước đó sẽ gây mâu thuẫn với những kiến thức mới và làm cho kiến thức mới không thể lĩnh hội được cũng giống như
lượng nước đã có trong li tạo lực cản đẩy lượng nước mới đổ vào cốc. Nếu cứ cố học thì kết quả sẽ ra sao ?"Ly trà cứ thế tràn ra ngoài,
chảy xuống bàn, xuống sàn nhà, xuống tấm thảm làm bằng mành sáo." Trà cũng như kiến thức, ban đầu nó ở vị trí cao hơn cái ly" trên
bình trà rót từ trên xuống" - anh thanh niên coi những kiến thức này là đáng học - nhưng sau đó thì càng ngày càng hạ thấp, xuống bàn,
xuống sàn, rồi cuối cùng là xuống tấm thảm - kiến thức sẽ không còn được đánh giá cao nữa.
===> Nội dung câu chuyện là: Muốn học được chân lý, phải học trong tình trạng chưa biết gì, có như vậy mới toàn tâm toàn ý đi theo cái
chân lý đó.
2) Bình luận:
Nội dung của bài học này khá giống một môtip trong các phim kiếm hiệp: Muốn học được võ công tái thế phải phế bỏ võ công hiện tại vì
võ công tuyệt thế là võ công đặc biệt không thể dung hợp với bất kì loại võ công nào khác. Nhìn lại một số hệ tư tưởng của Trung Quốc
thời phong kiến như đạo Khổng, đạo Lão, đạo Phật... có thể thấy rằng chúng khá khác nhau thậm chí mâu thuẫn với nhau vì vậy " muốn
học một chân lý mới phải bỏ những kiến thức cũ " áp dụng khá đúng đắn. Nhìn rộng hơn, sự khác biệt trong các tư tưởng trên bởi lẽ chúng
xuất phát từ các quan điểm duy tâm, dựa theo kinh nghiệm, thế giới quan của từng người mà lập thành từng thuyết. Vì chúng không phản
ánh đối tượng cụ thể là thế giới khách quan nên không thống nhất, chưa nói đến những điểm rất khác nhau, chỉ riêng hiện tượng "thày bói
xem voi " đã không cho chúng cơ hội dung hoà ( thực tế có nhiều nhà nho dung hoà hai hay ba đạo, nhưng họ chỉ tin theo một đạo và tiếp
thu một số điểm tiến bộ ở đạo khác ). Xét trong thời hiện tại, việc học tập cái mới bao giờ cũng đi kèm phát huy cái cũ thì quan điểm trên
rõ ràng không còn đúng trên quy mô rộng lớn. Tuy nhiên trong phạm vi nhỏ hẹp nó vẫn còn giá trị: đã tin vào cái gì thì phải tin hoàn toàn
vào cái đó, không chấp nhận ba phải, khi thì theo hướng này, lúc theo hướng khác.
Nhưng một câu chuyện có thể có tính đa nghĩa, tuỳ theo hoàn cảnh mà nó có những ý nghĩa khác nhau. Vì vậy DR không đưa ra tiêu đề
chắc muốn để các thành viên thấy được một lớp nghĩa khác của câu chuyện. Nếu em đoán không nhầm thì đó là
[QUOTE=Dreaminess;22976]
"Không thể có kết quả mới với lối tư duy cũ và cách làm cũ".
"Vấn đề không phải là ở chỗ đọc thấy hay, đọc thấy hấp dẫn hay đọc sướng tai mà vấn đề cần bàn là ở tính hiệu quả của việc áp dụng nó".
Vì em không nhận thấy rõ lắm điều DR rút ra từ câu truyện, hơn nữa DR đã nêu ra ý nghĩa câu truyện rồi, nên thiết nghĩ không cần và
không nên căn cứ vào bản thân câu truyện để bình luận về ý kiến này nữa, tốt hơn nên dùng những dẫn chứng bên ngoài để đánh giá "
tính hiệu quả của việc áp dụng nó ".
Từ đầu topic tới giờ, thấy hầu như ai đọc cũng phát biểu " bài học thâm thuý lắm " mà chẳng nêu cụ thể nó thâm thuý chỗ nào và tính ứng
dụng đến đâu nên HL cũng hơi băn khoăn khi đưa ra ý kiến riêng của mình. Để tránh bị del bài không lý do, xin tuyên bố trước, những ý
kiến đưa ra sau đây chỉ nhằm đạt đến chân lý, không nhằm mục đích phê phán, khích bác...
Bản thân HL không đủ khả năng để chứng minh điều DR nói " Không có kết quả mới với lối tư duy cũ và cách làm cũ " là đúng đắn vì vậy
có lẽ nên sử dụng phương pháp giả sử của toán học cho vấn đề này " giả sử vấn đề DR phát biểu là đúng đắn, nếu không tìm được một
trường hợp nào mà khẳng định của DR là không đúng thì khẳng định đó là đúng ". Vì vậy nhờ DR và các thành viên khác trong diễn đàn
chứng minh khẳng định trên bằng cách trả lời một số lý lẽ sau:
1. Trong âm nhạc, từ xưa đến nay vẫn chỉ có 8 nốt cơ bản, chơi đàn piano thì vẫn phải gõ lên các phím đàn, chơi đàn ghita thì vẫn dùng tay
để gảy.... bao đời người ta vẫn đánh đàn bằng một cách như nhau. Vậy tại sao vẫn có loại nhạc "mới" và nhạc "cũ" (không hiểu mới, cũ ở
đây theo ý nghĩa thứ tự thời gian ). Điều đó chẳng phải trái với khẳng định "cách làm cũ không thể tạo ra kết quả mới " sao
2. Sự vật được con người nhìn bằng mắt thường hay qua các dụng cụ thì đều có bản chất như nhau, không thể nhìn một cái bàn bằng mắt
thường song khi nhìn bằng ống nhòm nó lại chuyển thành cái ghế được. Vậy tại sao, các nhà thiên văn cổ quan sát chuyển động các sao
bằng mắt thường thì cho rằng trái đất là trung tâm vũ trụ, đến Gagile quan sát chuyển động sao bằng kính viễn vọng lại khẳng định rằng
mặt trời mới là trung tâm vũ trụ. Vậy chẳng phải trái với khẳng định " tư duy cũ không thể tạo ra kết quả mới " sao.
3. Đây là câu hỏi quan trọng nhất, xét trong một khoảng thời gian ngắn ( độ 1 năm ) phương pháp nghiên cứu khoa học và phương tiện
nghiên cứu đều không thay đổi nhiều lắm, coi như không đổi. Vậy tại sao vẫn tạo ra được rất nhiều thành quả mới. Chẳng phải " Không có
tư duy mới và cách làm mới thì không thể tạo ra thành quả mới". Có một học sinh rất yếu về thể lực, sắp tới lại có cuộc kiểm tra chạy bền
môn thể dục. Cậu ta mới nghĩ rằng "cần phải tập luyện" và sáng sáng đều chạy bộ đúng 2 km. Dù có tập luyện nhưng đến hôm kiểm tra
cậu ta vẫn không đạt yêu cầu, thày giáo cho cậu thêm một tuần. Cậu ta vẫn quyết định phải tập luyện và vẫn chạy bộ đúng 2km. Lần này
kiểm tra cậu ta không những đạt yêu cầu mà còn đạt kết quả cao. Rõ ràng lối tư duy không đổi, cách làm không đổi sao kết quả hai lần
kiểm tra lại khác hoàn toàn nhau ?
4. Cái mới không hẳn đã tốt hơn cái cũ. Vậy câu khẳng định của DR nên đổi thành " chỉ có đổi mới tư duy hoặc cách làm thì mới nâng cao
được kết quả" hay nên được hiểu là " đổi mới tư duy, đổi mới phương pháp chính là nguyên nhân tạo ra những cái mới c
ngoctrungpro
03-12-2007, 10:30 PM
Em tuy chưa đọc nhưng nghe mọi người khen vậy chắc là hay lắm lắm...ôi tuyệt vời
kidkid
04-12-2007, 09:35 AM
1. Trong âm nhạc, từ xưa đến nay vẫn chỉ có 8 nốt cơ bản, chơi đàn piano thì vẫn phải gõ lên các phím đàn, chơi đàn ghita thì vẫn dùng tay
để gảy.... bao đời người ta vẫn đánh đàn bằng một cách như nhau. Vậy tại sao vẫn có loại nhạc "mới" và nhạc "cũ" (không hiểu mới, cũ ở
đây theo ý nghĩa thứ tự thời gian ). Điều đó chẳng phải trái với khẳng định "cách làm cũ không thể tạo ra kết quả mới " sao
Có hiểu chút ý của HL. Nhưng chưa hẳn đã là cách làm cũ, nó giống với lại cái "nền" cũ hơn. Trong mỗi kết quả dù vẫn ở các nút nhạc cơ bản đó, nhưng nó lại phụ thuộc vào khả năng, cách cảm nhận, rõ ràng là cách làm của người ta ko cũ. Vẫn là nhấn phím vẫn là gãy đàn thế nhưng nhấn phím nào, trong âm vực nào, tốc độ thế nào, độ dài ra sao ngắt nhịp thế nào là cả 1 biến thể lớn để tạo nên "những điều khác biệt".
vd: Cũng với các GAM nhạc cơ bản nhưng đánh theo kiểu : chát chát chát ngắt chát bum chát bùm chát bum là ra balero. Nhưng nếu đánh theo kiểu bùm chát chát, bùm chát chát thì ra 1 kiểu nữa, OK .
Mặc dù tớ hiểu ý của HL muốn nói nhưng tớ muốn trình bày với HL rằng có chút thiếu sót trong cảm nhận của tớ,
2. Sự vật được con người nhìn bằng mắt thường hay qua các dụng cụ thì đều có bản chất như nhau, không thể nhìn một cái bàn bằng mắt
thường song khi nhìn bằng ống nhòm nó lại chuyển thành cái ghế được. Vậy tại sao, các nhà thiên văn cổ quan sát chuyển động các sao
bằng mắt thường thì cho rằng trái đất là trung tâm vũ trụ, đến Gagile quan sát chuyển động sao bằng kính viễn vọng lại khẳng định rằng
mặt trời mới là trung tâm vũ trụ. Vậy chẳng phải trái với khẳng định " tư duy cũ không thể tạo ra kết quả mới " sao.
Làm sao chúng ta lại tin rằng bọn nhà thờ có cùng tư duy với Gagile được. Rõ ràng là mức uyên thâm và tín ngưỡng khác nhau. Cách nhìn nhận sự việc cũng khác nhau.
3. Đây là câu hỏi quan trọng nhất, xét trong một khoảng thời gian ngắn ( độ 1 năm ) phương pháp nghiên cứu khoa học và phương tiện
nghiên cứu đều không thay đổi nhiều lắm, coi như không đổi. Vậy tại sao vẫn tạo ra được rất nhiều thành quả mới. Chẳng phải " Không có
tư duy mới và cách làm mới thì không thể tạo ra thành quả mới". Có một học sinh rất yếu về thể lực, sắp tới lại có cuộc kiểm tra chạy bền
môn thể dục. Cậu ta mới nghĩ rằng "cần phải tập luyện" và sáng sáng đều chạy bộ đúng 2 km. Dù có tập luyện nhưng đến hôm kiểm tra
cậu ta vẫn không đạt yêu cầu, thày giáo cho cậu thêm một tuần. Cậu ta vẫn quyết định phải tập luyện và vẫn chạy bộ đúng 2km. Lần này
kiểm tra cậu ta không những đạt yêu cầu mà còn đạt kết quả cao. Rõ ràng lối tư duy không đổi, cách làm không đổi sao kết quả hai lần
kiểm tra lại khác hoàn toàn nhau ?
Nó lại nói đến cái nền, HL có công nhận là mỗi tuần tớ học tiếng anh tổng cộng là 14 tiếng, đều đặn 2 tiếng mỗi ngày. Nhưng trình độ tiếng anh của tớ tuần này chắc chắn lớn hơn trình độ tiếng anh tớ tuần trước ko ?
Câu nói của HL về "chỉ có đổi mới tư duy hoặc cách làm thì mới nâng cao
được kết quả " chắc chắc tớ ko có ý kiến rồi.
Tuy nhiên câu nói của DR cũng có thể hiểu theo ý nghĩa thế này. "Với tư duy và cách làm cũ thì không thể tạo nên cái mới" trong quan điểm mà DR nếu thì cái mới là kết quả. Trong chuyện câu học sinh thì kết quả này phụ thuộc vào nền tảng, vì nền tảng ban đầu thấp nên với cách làm đó cậu đã tăng khả năng mình 1 lượng A nào đó, lần thứ 2 nền tảng của cậu đã là ( nền tảng cũ + A) do đó xét về chất thì kết quả đạt được ở 2 lần gần là như nhau. Chỉ khác nhau cái nền tảng bắt đầu mà thôi.
Tức nếu cậu thay đổi tư duy, vd biết mình chạy kém, yếu thể lực thì 1. Yêu cầu được đổi môn học. 2. Vẫn học nhưng tìm con đường khác để vượt qua như giấy chứng nhận bác sĩ về thể trạng yếu, hoặc liên tục và miệt mài rèn luyện thể lực đều đặn và gia tăng. ví dụ tuần đầu chạy bền 2km tuần 2 chạy bền 2km + n. với n dương và tăng dần.
Trong bài này. Rõ ràng nó có cái thâm ý của nó. Tớ ví kiến thức như chén trà của Dr thì rõ ràng khi tiếp nhận kiến thức mới sẽ có cái xung đột sẽ có cái bổ trợ cho nhau. Vội chăng việc phế bỏ hay từ bỏ.
Tiếp nữa rõ ràng chuyện anh thanh niên và nhà sư nó có cái hay riêng của nó , chúng ta nên xét trong khía cạnh của nó để tìm hiểu ý tứ người xưa muốn chuyển tải. Để học chứ ko phải để bắt bẻ.
Bài này gợi cho ta cái hay riêng, rõ ràng chúng ta phải luôn tiếp nhận 1 lượng cái mới hằng ngày, vậy tiếp nhận ra sao ? tiếp nhận như thế nào ? Đổi mới tư duy ko phải là gạt bỏ tư duy cũ. Đổi mới cách làm ko phải là bắt đầu lại từ đầu.
Vd lập trình C# thì ít đụng đến API, nhưng kiến thức về API là nguồn bổ trợ hữu ích cho việc học tốt lập trình C#, ví dụ ứng dụng C# để lập trình hệ thống.
Vài lời ý kiến có thể còn bỏ sót gì đấy, Cảm ơn DR, HL và mọi người.
Về Yoh.Sakai gì đấy, rõ ràng cậu ko quan tâm để xây dựng 1 cách đúng đắn. Tớ đồng ý rằng những gì cậu nói phần nào đúng. Sử việt với ngàn tấm gương sáng nhưng không thể nói là
Sử, truyện nước mình cũng không biết mà cũng bày trò tìm hiểu sử truyện của thế giới!
Đây là 1 diễn đàn mở, vậy có bài học hay giới thiệu với anh em là điều bao thành viên mong mỏi. Nếu Sakai có những câu chuyện hay, những bài học đáng để nghiền ngẫm thì sao ko chia sẻ với mọi người. Bất kể sử việt hay sử ta anh em nhiệt liệt hoan hô Sakai.
svhocdot
07-12-2007, 09:26 AM
“Anh đi đi, anh chàng trẻ tuổi ạ, - sư thầy nói. – Ta chẳng còn gì để truyền đạt lại cho con nữa, ly trà của con đã tràn đầy rồi! Nó tràn đầy bằng sự thông thái cũng như sự ngu dốt của con. Con hãy đến đây khi ly trà của con chưa có một thứ nước gì trong đó, chỉ có lúc đó con mới hiểu được những gì ta cần truyền đạt lại cho con”.
matuy113
09-01-2008, 09:07 PM
Nhìu đến nỗi nhức con mắt :)).i'm rookie đọc đầu tiên chỉ tức cười, đáng kiếp thằng kia :)), chắc mấy lão sư già thấy thằng này nổ quá nên ghét ~> chơi khăm nó thôi :D. ~> bài học đừng có nổ quá bị đuổi đó :D.
Bất cứ câu nói,câu chuyện nào, từ câu chuyện của người thông thái nhất đến câu chuyện của thằng ngu nhất ta cũng có thể rút ra bài học.Vấn đề là ta đc gì khi rút ra bài học đó :D. Chứ cứ :" hay quá,bài học rất có ích thì .... ". Em nghĩ trong 4r này thì ai cũng lớn tuổi hơn mình(ít ra là em nghĩ) và ai cũng thông minh hơn,nói ít hiểu nhìu nên em dừng ở đây :)).
kehantinh
15-02-2008, 09:56 PM
Đọc lần thứ nhất thấy vị sư đang muốn cho chàng trai trẻ thấy sự ngu dốt của mình, (hay tự mãn) [:-(
Lần thứ 2 cảm thấy được vị sư đang dạy cho anh chàng này thêm 1 điều, ở đời đừng quá tham lam dù là kiến thức, và nếu tham lam kiến thức, hãy biết thu mình lại để người khác bồi đắp cho (:X)
Đọc lần thứ 3 mới thấy được vị sư này đang dạy mình, đang dạy đọc giả chứ không phải chỉ dạy mỗi mình chàng trai trẻ kia [:-X)
Raven
19-02-2008, 01:33 PM
Mình không thấy gì hay cả. Nó cũng bình thường thôi mà. Cũng như bao thể loại giáo đièu khác :-(
langman
24-02-2008, 11:43 PM
Đây thật sự là 1 câu truyện quá hay
error
26-02-2008, 12:29 AM
Tui thì thấy đây là một câu chuyện tối nghĩa ;). Thông thường cái gì có vẻ khó hiểu thì người ta sẽ vận dụng mọi kiến thức, kinh nghiệm sống mà bản thân từng trải để tìm cách giải thích nó ;). Câu chuyện này có cái hay là khiến mỗi người đưa ra kiến giải của bản thân họ. Người nào không giải thích được thì khen là thâm thúy, những người khác thì đưa ra các lý luận cũng rất thú vị...,có người còn đưa cả mô-típ gì đó trong kiếm hiệp vào nữa ^^!. Những kiến thức mà chúng ta đưa ra để giải thích chính là "nước trà" của bản thân, có những mảng kiến thức chúng ta rất "thông thái", nhưng cũng có nhiều điều chúng ta còn sai lầm hay nói như trong truyện là "sự ngu dốt".
......"Con hãy đến đây khi ly trà của con chưa có một thứ nước gì trong đó, chỉ có lúc đó con mới hiểu được những gì ta cần truyền đạt lại cho con”.
Câu nói trên làm cho mọi người cảm thấy "thâm thúy", nhưng theo tui chẳng có ý nghĩa mấy. Thử hỏi những kiến thức chúng ta thu lượm được sao có thể nói bỏ là bỏ như đổ một tách trà được? Trừ khi đi tấy não =)). Có chăng là tìm cách "thanh lọc" sự ngu dốt để tăng sự thông thái thôi.
Hehe, vài dòng ý kiến. Những dòng trên đương nhiên cũng là "nước trà" của tui =)). Và tui không có ý định đi tẩy não =))
devil_vnn
29-03-2008, 07:37 PM
Một người tài giỏi thật sự phải là một người mà chẳng ai biết anh ta giỏi thế nào cả. Cao nhân bất lộ tướng mà. Con cứ đem đi khoe thì .....
boy_popping
05-04-2008, 03:47 PM
Thực sự ko thể nhận ra hết các ý nghĩa mà các bạn bàn luận với nhau
Các bạn có thể nói rõ hơn không??
boy có thể hiểu được là chàng trai rất thông minh còn trụ trì thì cực kì điềm đạm
Nhưng cái ngu dốt của chàng trai thì boy ko nhận ra
có thể hiểu là sự thông minh của chàng trai đã tràn đầy đến mức gây hại đến ngay bản thân chàng trai hay không ?
abetterday
15-04-2008, 02:43 PM
hê hê,ý sư phụ nói là "ram" của con đã đầy rùi, hãy "save" dabatase vô "hardware" (tập vở) đi,giải phóng memory ram của con rùi đến đây sư dạy cho:D
abetterday
09-02-2009, 10:07 PM
đã hiểu được ý nghĩa của câu chuyện này.:)
phamdanguyen
10-02-2009, 12:34 AM
Những cái chàng trai trẻ phải học là "Hãy nhìn lại bản thân mình"
Tôi cũng nghĩ như Chip
gadapchetvoi
25-02-2009, 08:55 PM
Xin kể một câu chuyện khác - các bạn cùng nghe chơi :
" Ngày xưa có ba chàng trai trẻ, khỏe mạnh và thông minh đi chu du khắp thiên hạ. Họ trải qua rất nhiều sóng gió, gặp những sự lạ và trở nên hiểu biết. Khi tuổi đã xế, ba người quyết định dừng chân ở lại một đất nước để an hưởng tuổi già. Cả ba cùng đến gặp nhà vua để xin được ở lại nước nọ.
Sau khi trình bày ý nguyện của mình với sứ giả của nhà vua, cả ba ngồi chờ trước tiền sảnh của cung điện. Lát sau vị sứ giả trở lại chỗ ba người, tay khệ nện bưng một bát sữa rất đầy - tưởng chừng có thể tràn bất cứ lúc nào. Vị sứ giả giải thích : "Bát sữa này giống như dân cư của đất nước đã rất đông, không thể chứa thêm được bất cứ ai được nữa".
Cả ba người nhìn nhau, rồi họ liền ngồi lại đàm luận. Một lát sau họ lấy ra từ trong tay nải một nhúm đường trắng rồi thả vào trong bát sữa, đoạn họ nhờ vị sứ giả mang trở lại cho nhà vua.
Khi vị sứa giả mang bát sữa đến trước mặt vua, đường đã tan hết. Vị sứ giả kể lại sự tình cho nhà vua nghe. Nhà vua cười lớn rồi uống hết bát sữa. Chẳng đầy một canh giờ, vị sứ giả mang theo kiệu quay trở lại đón ba người đến thẳng cung điện của vua, nơi yến tiệc đã chờ sẵn họ. Nhờ trí tuệ của mình, cả ba người được phong chức cao trong triều và sống sung sướng đến hết cuộc đời.
vuduykhanh
08-03-2009, 12:38 AM
Trước khi học hỏi ai phải tự nhận mình không giỏi hơn người đó, đừng vội tự mãn vì tài năng của mình! Đó là ý nghĩa của câu chuyện.
trungkien45
20-03-2009, 08:09 PM
Ấn tượng đầu tiên khi đọc truyên này là sư trụ trì hơi lãng phí chè :). Trong khi Đảng Nhà Nước ta đang hô hào "Sống, chiến đấu theo gương Bác Hồ vĩ đại". Bác là người tiết kiệm, có lẽ chưa bao giờ Bác tiêp khách theo kiểu đó cả, kể cả với kẻ thù là thực dân Pháp (Những kẻ luôn tự cho rằng chúng có công khai sáng Việt Nam).
Sau vài ngày suy ngẫm, thì mình cho rằng chàng thanh niên vẫn có ấn tượng:
Rồi bỗng nhiên anh ta kêu lên thất thanh và đứng bật dậy khỏi ghế - ly trà nóng bỏng tràn đầy đã chảy xuống đùi anh ta!
Sư thầy vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục rót trà vào chiếc ly đã đầy tràn của chàng thanh niên trẻ tuổi. Ly trà cứ thế tràn ra ngoài, chảy xuống bàn, xuống sàn nhà, xuống tấm thảm làm bằng mành sáo.
Xin thưa rằng rằng Anh ta không nói ngay khi chè đổ vào đùi anh ta. Nếu anh ta nói ngay lúc đó thì sao nhỉ (?).
Sao mọi người không nghĩ như thế nhỉ ? Hay mọi người lại đoán ý kiến của anh Dr. Lúc đầu tôi cũng nghĩ mãi? Nhưng ý kiến cuối cùng là như thế.
Tôi không bình luận vị sư thầy vì tôi thấy ông rất khó đoán như Anh Dr vậy.
Gryffindor
13-12-2009, 05:05 PM
“Anh đi đi, anh chàng trẻ tuổi ạ, - sư thầy nói. – Ta chẳng còn gì để truyền đạt lại cho con nữa, ly trà của con đã tràn đầy rồi! Nó tràn đầy bằng sự thông thái cũng như sự ngu dốt của con. Con hãy đến đây khi ly trà của con chưa có một thứ nước gì trong đó, chỉ có lúc đó con mới hiểu được những gì ta cần truyền đạt lại cho con”.
Câu này hay quá! Đúng là câu chuyện thâm thúy thật...
Hãy đến với sự khiêm nhường, sẵn sàng lắng nghe người khác và bạn sẽ học được nhiều điều!
Câu này hay quá! Đúng là câu chuyện thâm thúy thật...
Hãy đến với sự khiêm nhường, sẵn sàng lắng nghe người khác và bạn sẽ học được nhiều điều!
trước tiên tôi muốn giảng cho các bạn biết rằng
lí thuyết xuất phát từ thực tiễn nhưng thực tiễn lại rất xa lý thuyết. vậy bất cứ ai đứng ở 2 thái cực đều không ổn
chỉ có ở giữa mới tốt
vậy đó
các bạn suy ngẫm nhé
tui cũng thế SHA1 à. nói không ai hiểu gì?
mà có lẽ tui và bạn nên học cách hiểu mọi người trước đã?
thach.thuc
15-09-2011, 04:25 PM
Thấy ông thầy chơi ác quá, bỏng người ta đau lắm chứ bộ
bachhaiduong
15-09-2011, 04:46 PM
Thứ nhất:
Chàng thanh niên kể cho sư thầy nghe về những cuộc hành trình của mình, về những điều mà người ta đã dạy cho anh, về khả năng bất khả chiến bại của anh ta trong các buổi đàm đạo với các sư thầy với mục đích đi tìm chân lý.
Độ thông thái thì chưa biết hơn thua, nhưng mà khả năng chém gió cao hơn.
Thứ 2:
Sư thầy nhận thấy khả năng chém gió của chàng thanh niên cao quá, nếu nhận anh ta, càng về sau chàng thanh niên sẽ nhận ra rằng sư thầy kém cỏi hơn anh, nên sẽ coi thường sư.
Cho nên sư mới ko nhận, và chém thêm 1 câu nữa, làm cho chàng trai ko hiểu dc là sư thầy đang dạy mình điều gì, nên lại càng nể phục sư.
=>Một mũi tên trúng hai đích :D. Sư quả là cao minh(:-*)
Click8A4
10-05-2012, 02:01 AM
Đọc xong bài này mình không định reply, vì sẽ dễ trở thành chàng trai đó. Tuy nhiên có một số bạn giải thích chưa đúng lắm về câu chuyện, nên mình xin được bổ sung ý kiến của mình như sau: ly chè tượng trưng cho khả năng tiếp thu cái mới của chàng trai, nước trong ly đã tràn ngụ ý rằng, khả năng tiếp thu cái mới của chàng trai không còn nữa, không còn không phải vì anh ta trở nên ngu dốt khi biết quá nhiều, mà không còn vì anh ta không biết kiểm soát những gì mình học được, luôn tỏ ra mình là người biết nhiều hơn người khác nhưng vẫn muốn người khác dạy cho mình những cái tốt nhất của họ. Đến một thời điểm nào đó anh ta sẽ không còn xem ai ra gì, hoặc cho dù có học được những thứ mà nhà thiền sư truyền dạy cho thì anh ta cũng không biết trân trọng và sử dụng nó một cách hợp lý.
Rút ra bài học cho bản thân: Sự học không gói gọn trong việc tốt nghiệp cấp 1, cấp 2, cấp 3, đậu đại học, tốt nghiệp đại học, bảo vệ luận án Thạc sĩ, Tiến sĩ, Giáo Sư, mà nó còn mở rộng ra tất cả các mặt trong đời sống từ lúc sinh ra cho đến hơi thở cuối cùng: học nói, học đi, học chạy, học lễ phép với người lớn, học cách giúp đỡ những người khó khăn hơn mình, học cách giúp đỡ cha mẹ, học cách chăm sóc bản thân, học cách quan tâm đến mọi người, học cách giao tiếp với mọi người trong công ty, học cách đối mặt với thất bại, học cách nói chuyện trước đám đông, học cách chơi một trò chơi,...
Những thứ mà chúng ta cần học nhiều hơn rất nhiều lần những gì nhà trường dạy cho ta... nếu ai đó thấy mình học rất giỏi ở trường đã vội nghĩ rằng mình là một người thông thái thì kẻ đó thật sự là một kẻ ngu dốt (ở trong câu truyện này là chàng trai)
beautifulsoul84hung
10-05-2012, 08:05 AM
Nước chảy ly đầy, nước tràn ly
Câu truyện thú vị :cool: Ý kiến của một số người hay + thú vị quá. Cám ơn những ý kiến đó
snoit
10-05-2012, 08:40 AM
Câu chuyện muốn nhắn nhủ ta rằng sống là phải biết hưởng thụ âm nhạc và thể thao . Ở đây sư thầy đã hàm ý nói đến bài "Giọt nước tràn ly" bài mà vẫn hay đc hát trong các trận bóng đã VN ..:D
javalue
04-06-2013, 10:22 PM
rất hay và ý nghĩa (Y:DY)
tritri0808
21-06-2013, 02:08 PM
Chuyện này làm mình nghĩ tới câu "đau ắt sẽ buông" liên quan đến tình cảm
thienson_vp
04-07-2013, 08:40 PM
Đi tầm sư học đạo mà không khiêm tốn gì cả. Sư thầy có thể đã biết anh ta là người có trí tuệ nhưng tự phụ, nên sư thầy làm vậy cho anh ta hiểu kiến thức là vô bờ bến, hãy khiêm tốn để học tập thêm!
Trai Viet Nam
16-09-2013, 11:31 AM
Thâm thúy và ý nghĩa. Cảm ơn CĐViệt đã có 1 bài viết ý nghĩa với mình như vậy :)
tcvuongtron
13-02-2020, 11:56 AM
Mình không hiểu cho lắm vì bài viết bạn đang đề cập tới vấn đề gì
__________________________________________________ ___
khai trương cửa hàng cần những gì?
(https://traicayvuongtron.vn/suc-khoe/huong-dan-chuan-bi-khai-truong-cua-hang-p1021.html)
maizo2022
13-07-2022, 04:06 PM
Vị sư trẻ bước vào đã khoe khoang khả năng uyên bác của mình thì làm sao mà có tâm cầu thị học hỏi được. Nhà sư già đã nhìn ra và không thu nhận cũng đúng thôi vì chắc chắn anh ta sẽ chẳn bao giờ chịu tiếp thu thêm cái gì nữa đâu mà dạy
vBulletin® Version 4.2.2, Copyright © 2023 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved. Administer by Kevin Hoang